9 tháng trước
Điều Gì Làm Một Người Trở Nên Nhạt Nhẽo
328

9996
Lượt xem
287
Lượt chia sẻ
71
Lượt bình luận

Tôi đã phỏng vấn hơn 100 người cho một số vị trí. Tôi luôn thấy hào hứng khi nói chuyện với các ứng viên có định hướng, nhưng đôi khi tôi thừa nhận rằng có lúc tôi phải rất cố gắng để không ngáp trong khi đang phỏng vấn. 

Điều cuối cùng bạn muốn làm trong một buổi phỏng vấn hoặc tại một sự kiện xã hội là làm khán giả ngủ mất ư? Dù nội dung có là gì, khi tôi làm quen với ai đó, tôi muốn nghe những câu chuyện về những khía cạnh khác nhau trong cuộc sống của người đó. Tôi muốn biết chuyện gì đang xảy ra với họ để có thể hiểu cách họ đối mặt với nghịch cảnh và cách họ đo lường mức độ thành công của mình.

Đôi khi tôi kết thúc một cuộc trò chuyện và cảm thấy hoàn toàn sửng sốt bởi tính cách và thành tựu của một người. Những lần khác, sự tương tác có chút ảnh hưởng và tôi gặp chút vấn đề để nhớ họ về sau. Không ai muốn trở thành một người dễ bị lãng quên trong bữa tiệc hoặc là một ứng viên xin việc nhạt nhoà, đúng không nhỉ?

Bạn không cần phải trải qua những cuộc phiêu lưu bão táp để trở nên thú vị

Sau khi phỏng vấn rất nhiều người, tôi có cảm nhận rất tốt sự đơn điệu tự nó trở nên rõ ràng như thế nào. Nếu một người ngồi trong văn phòng của tôi, thì tôi biết ngay họ có đạt yêu cầu hay không. Tôi cần biết nhiều hơn về cái người làm tất cả những việc trên bản CV kia.

Những gì đúng với các ứng viên thú vị nhất cũng đúng trong cuộc đời. Khi bạn gặp một người mới, bạn có bị thu hút bởi người chỉ liệt kê những thành tựu mà không có câu chuyện đằng sau, hay bạn sẽ bị lay động bởi quan điểm đặc biệt của họ? Bạn không cần phải trải qua những cuộc phiêu lưu bão táp để trở nên thú vị, nhưng thái độ của bạn đối với việc chấp nhận thử thách và gặp gỡ người mới có thể ảnh hưởng đến cách người khác nhìn nhận bạn.

Những người sẵn sàng làm việc chăm chỉ để vượt qua khó khăn gần như luôn nổi bật khi được so sánh với những người luôn cố gắng giữ mọi thứ ở mức an toàn. 

5 kiểu người khiến người khác buồn ngủ mà bạn không muốn trở thành

Nếu bạn muốn là một người đáng nhớ thì có một vài điều bạn nên tránh càng nhiều càng tốt. Dựa trên kinh nghiệm cuộc sống của tôi và khoảng thời gian là người phỏng vấn, nếu một người bộc lộ bất kỳ một trong những đặc điểm dưới đây, gần như tôi sẽ không có thêm sự tương tác nào với họ nữa.

1. Người không thể nhận ra các tín hiệu xã hội

Trừ khi bạn mắc chứng rối loạn ảnh hưởng đến khả năng tương tác xã hội với người khác, nếu không thì bạn nên có sự hiểu biết cơ bản về các tín hiệu xã hội. Những người không thể đọc vị đám đông khá nhạt nhẽo, và họ thậm chí không hề nhận ra điều đó. Họ thấy khán giả ngồi ngáp, đổi tư thế ngồi, và liếc đồng hồ, mà không hề nghĩ rằng những người này đang muốn đi về. 

Kể cả những người thú vị nhất thỉnh thoảng cũng bị vướng vào một câu chuyện buồn tẻ, nhưng nếu họ chú ý đến phản ứng của người khác, thì họ sẽ chỉnh sửa những gì họ đang nói, rút ngắn câu chuyện, hoặc lôi cuốn sự hứng thú.

Tôi biết một người khi còn học đại học đã rất kém trong việc đọc gợi ý của các bạn học. Mọi người tránh ở gần cô ấy vì cô ấy kể những câu chuyện dài dòng không cần biết lịch học của người khác như thế nào. Cô ấy tiếp tục nói kể cả khi khán giả di chuyển ra cửa ra. Cô ấy là người rất ngọt ngào, nhưng vì cô không chú ý đến gợi ý của bạn bè rằng họ phải đi, nhiều người sẽ coi cô là nhạt nhẽo.

Một người nhạt nhẽo sẽ tiếp tục cho đến khi họ hết thứ để nói, thường là vượt quá xa thời điểm khi khán giả của họ không còn muốn nghe.


Nguồn ảnh: Source

2. Người quá lo lắng người khác nghĩ gì 

Mong muốn có một hình ảnh tích cực để chứng tỏ sự tự tin và khả năng của bạn là một điều tự nhiên, nhưng ai đó quan tâm quá nhiều về việc người khác nhìn họ thế nào thường là một người hay làm hài lòng người khác. Những người này khá nhạt nhẽo vì họ luôn sợ sẽ xúc phạm người khác và cuối cùng tự ngăn họ bộc lộ bản thân.

Không có ý kiến mạnh mẽ về bất kỳ điều gì thật sự là chán nản, và trong công việc, nó có thể dẫn cả nhóm đến những hoàn cảnh thảm họa.[1] Nếu bạn hỏi xin ý kiến và câu trả lời bạn luôn nhận được là "Tôi nghĩ điều đó thật tuyệt", "Bất cứ điều gì bạn nghĩ", hoặc "Có vẻ cũng được đấy", thì bạn không thể phát triển ý tưởng được. Đóng góp của người luôn làm hài lòng người khác không có tác dụng gì cả.

Những người thú vị nhất sẵn sàng nêu ra ý kiến của mình–kể cả nếu ý tưởng của họ khác biệt với mọi người xung quanh. Để được là chính bản thân mình cần đến sự nhạy cảm.[2] Bạn có thể dễ dàng nhận ra người muốn tránh né mâu thuẫn vì họ luôn nghe theo ý kiến của bạn hoặc từ chối đưa ra ý kiến của mình.

Khi chúng ta có những cuộc trò chuyện ý nghĩa, ta có thể đưa các dự án và các câu chuyện theo những hướng thú vị mới. Cũng có thể tỏ ra tử tế và chuyên nghiệp khi không đồng ý với ai đó. Sự chia sẻ dẫn tới phát triển, nhưng xúi giục thì dẫn đến sự đình trệ.


Nguồn ảnh: Source

3. Người luôn luôn có thái độ tiêu cực

Đây có thể là điều phiền phức của tôi. Dù phàn nàn khi thứ gì đó không được như ý là việc có thể chấp nhận được, nhưng bạn đừng nên cài đặt chế độ mặc định của mình là càu nhàu. Than phiền thường xuyên khi không cố gắng tìm ra giải pháp thật mệt mỏi.[3] Những người làm việc này đầu tư hơn vào việc biểu lộ cảm xúc hơn là giải quyết vấn đề. 

Kêu ca về vấn đề thì dễ, nhưng hành động cần rất nhiều nỗ lực và thay đổi. Những người không sẵn sàng làm việc để thay đổi hoàn cảnh thường sợ phải tiến lên phía trước. Việc than phiền cho phép họ trút tâm sự, nhưng nó giữ họ ở trong vùng thoải mái. Không còn gì khác chán hơn việc xem ai đó bị kẹt lại với một cái bẫy chỉ vì chính sự tiêu cực của họ.

Tôi có biết một người cũng bị rơi vào cái bẫy tiêu cực này. Tôi cố giúp cô ấy giải quyết vấn đề, nhưng cô ấy luôn trả lời kiểu "Điều đó không bao giờ có tác dụng đâu", hoặc "Mình không thể làm được". Có vẻ như tôi có tìm đủ mọi cách như thể nào để giúp đỡ cô ấy với danh sách vấn đề ngày càng dày lên, cô ấy từ chối tự giúp đỡ bản thân mình. Cuối cùng tôi thấy mệt mỏi với sự không sẵn sàng làm việc tìm ra giải pháp, và tôi dừng tương tác với cô ấy.


Nguồn ảnh: Source

4. Mỗi người đều nhạt nhẽo hơn bản thân họ

Đây là một dạng tinh vi của hội chứng ái kỷ mà tôi đã gặp nhiều lần khi phỏng vấn. Một con số khá lớn là 55% nhà tuyển dụng đồng ý rằng họ tỏ ra không hứng thú trong buổi phỏng vấn là yếu tố để họ từ chối.[4] Những người không thể tỏ ra hứng thú với người khác thường không thích những trải nghiệm mới lạ, và họ từ chối tạo kết nối.

Có thể bạn đã gặp người này rồi. Đây là người ở bữa tiệc không ngần ngại kể những câu chuyện của họ, nhưng mắt thì liếc qua bất cứ khi nào có người định nói. Họ nhanh chóng thấy chán nếu cuộc trò chuyện không hướng tới điều gì đó họ thích.

Những người đáng nhớ cố gắng kết nối với người khác, và kết nối bao gồm việc sẵn sàng nói  nghe.


Nguồn ảnh: Source

5. Người đặt sự ổn định là ưu tiên số một 

Một vài người thấy vui khi ở trong cái bong bóng của họ và ở nguyên đó. Họ không khao khát thay đổi, và họ sợ những thứ mới.

Bạn sẽ bắt gặp những người này tránh gặp gỡ người mới hoặc làm gì đó khác quy trình thường ngày. Họ thường có lý do và nói kiểu như "Đây là quá đủ với tôi rồi", "Tôi không nghĩ mình sẽ thích nó", "Tôi rất giỏi những việc mình đang làm". Biết khi nào nói không là một phần quan trọng của cuộc sống cân bằng, nhưng những người từ chối mọi cơ hội có lẽ sẽ hứng thú hơn với việc tránh né nỗi sỡ hơn là dẫn tới một sự tồn tại hào hứng.

Những người không bao giờ thử gì mới đã tạo ra một nhà tù mới cho chính họ. Sự không sẵn sàng bị lộ ra ở những hoàn cảnh mới lạ làm dẫn họ tới một sự tồn tại thoải mái nhưng lại tầm thường. Họ nói về vài chủ đề mọi lúc, hoặc lặp lại nhiều câu chuyện vì đơn giản là không có gì thay đổi với họ.

Hãy bước ra khỏi vùng thoải mái và hãy gạt chúng tôi bằng sự tuyệt vời của bạn

Bạn không cần phải là một người thích giao du hoặc quỷ quyệt để là một người thú vị, nhưng bạn cần phải cởi mở với những gì thế giới mang đến cho bạn. Nếu bạn không hứng thú với bất kỳ điều gì, và mọi người có vẻ nhạt nhẽo đối với bạn, thì có lẽ đã đến lúc nhìn vào trong gương và quyết định xem liệu thế giới này nhàm chán hay chính bạn là người cần thay đổi.

Không có sự phát triển trong vùng thoải mái, và không có sự thoải mái trong vùng phát triển. - Vô danh

Tài liệu tham khảo